Bạn đang xem: Ai nói tuổi trẻ không thể lầm lỡ
Truyện nói về cuộc sống sôi động của thanh niên trung quốc thời sinh viên và cả sau này. Cổ động bạn teen hãy làm đầy đủ gì bản thân thích, đừng ngại ngần nhằm không cảm thấy hụt hẫng vì tôi đã đi qua 1 thời tuổi trể lặng lẽ (Cái này là bản thân nghiệm ra)
Ba sv trong truyện, mỗi cá nhân một tính cách, một quyết định khác nhau khi đối mặt với sự việc của mình. Các bạn hãy đọc để xem các nhân đồ gia dụng của Hà đái Thiên đã sống và ra quyết định thế nào nhé.LỜI MỞ ĐẦUTrên trần thế này, bạn gặp mặt ai, quen thuộc biết ai, bỏ qua ai, toàn bộ đều vẫn được chuẩn bị đặt. Thời tương khắc của vụ nỗ vũ trụ đã định sẵn tốc độ của tất thảy các nguyên tử tính từ lúc thời đặc điểm đó và mãi cho tới tận hôm nay. Bởi thế, chúng ta không nên oán than, không cần phải giả thiết với cũng đừng đưa định “nếu như”. Thầy giáo logic học từng nói với shop chúng tôi rằng: Một mệnh đề chỉ cần tiền đề của nó là giả thì tóm lại của nó cho dù vô lý ráng nào thì cả mệnh đề đó đều đúng.
Ví dụ như các bạn nói “nếu khía cạnh trời mọc ở phía Tây thì tôi sẽ như vậy này, sẽ như thế kia…” Tôi hoàn hảo và tuyệt vời nhất tin vào câu nói đó của bạn. Mặc dù bạn có nhận bản thân là hoàng tử tới từ sao Hỏa còn Tôi là công chúa sao Hỏa đến Trái Đất để vì ước ao chạy trốn cuộc hôn nhân gia đình và lí do các bạn đến Trái Đất là để bắt Tôi về thành thân.
Bởi thế, Tôi chưa lúc nào nói giả dụ như năm xưa Tôi cùng đến Bắc tởm với Quý Ngân Xuyên và Ngô Vũ Phi thì từ bây giờ mọi việc đã khác như thế nào…
Phần 1Tôi nhận được bức thư tới từ Bắc kinh xa xôi vào một buổi chiều nằng đá quý rực rỡ. Khi đó cô đồng nghiệp, người đưa lá thứ mang lại tôi, thé giọng lên gọi: “Trương Văn Lễ, thư của cậu, thư của cậu này”. Nói rồi cô quẳng vào tay tôi một lá thư dày cộp. Tôi mở thư ra xem, bên phía trong là mấy tấm hình ảnh và một loại lông gà. Cô người cùng cơ quan đứng cạnh tôi, ánh nhìn vốn tinh lẹ nhìn cái lông một giải pháp hiếu kì với càng bị lôi cuốn hơn vì chưng những tấm hình.
Đó là một tập đều bức hình ảnh tuyết đẹp: Tấm biển khơi “Đại học quốc lập Vũ Hán”, là núi Lô Gia mờ mờ ảo ảo, là thư viện cổ xưa mộc mạc nhưng mà vẫn với nét riêng rẽ độc đáo, còn cả rừng phong sắc đỏ trải dài… thật không hổ danh là ngôi trường đại học đẹp tuyệt vời nhất cả nước.
Mấy bạn đồng nghiệp bắt gặp liền xúm lại, ríu rít truyền nhau đầy đủ tấm ảnh đẹp, còn tôi chỉ chăm chú tới phương diện sau của dòng lông gà, bên trên đó gồm có chữ gần kề cốt được viết bởi mực nước:
Lệnh thượng khẩn.
Gửi bè bạn Trương Văn Lễ:
Ngô Vũ Phi lên planer họp phương diện lớp tại trường vào ngày Quốc tế lao động, dự tính ra mắt trong 3 ngày, mời đồng minh nhanh giường thu xếp công việc. Sau khoản thời gian nhận thư này hãy hối hả liên lạc cùng với ban tổ chức. Đây là hành vi cấp 5 sao.
Số điện thoại cảm ứng liên lạc new nhất: Xxxxxxxxx.
Đừng quên nhé, cuộc sống là một cốc nước trong, bạn phải học phương pháp tự cung cấp đó đầy đủ thứ bắt buộc thiết, tôi ao ước biến nó thành cốc Coca – cola, bạn thân mến, còn các bạn thì sao?
Ngô Vũ Phi.
Trên đó bố chữ “Ngô Vũ Phi” tựa rồng bay phượng múa khiến cho tôi ko khỏi hồi ức lại hình ảnh cô gái sắc sảo năm xưa.
Đã cha năm rồi, tôi vẫn tất yêu nào quên được đầy đủ con người ấy, những góc nhìn trẻ trung đó. Và câu cuối cùng”cuộc sống là một trong những cốc nước trắng, chúng ta phải học giải pháp tự cung cấp đó đầy đủ thứ nên thiết, tôi muốn biến nó thành ly Coca – cola, đồng bọn mến còn chúng ta thì sao?” Là câu danh ngôn mà tôi, Quý Ngân Xuyên cùng Ngô Vũ Phi thuộc sáng tác. Năm ấy ước mơ của Ngô Vũ Phi là biến cuộc sống thành đồ vật nước giải khát Coca – cola, Quý Ngân Xuyên thì nồng nhiệt nói ý muốn cuộc sống trở thành cháo ngũ cốc, còn tôi khẽ nói tôi chỉ muốn biến cuộc sống đời thường thành cafe thôi. Ngay nhanh chóng tôi nhận được tầm nhìn xem thường mang đến vô tình của họ (sun1911: nơi này mình không hiểu biết taị sao nhân đồ gia dụng tôi lại bị 2 tín đồ kia quan sát như thế.)
Ngô Vũ Phi say mê nhất là thâm nhập vào vận động kỳ quái. Thời còn đi học, sát như bất cứ nơi làm sao có vận động thì thiết yếu vắng khía cạnh cô ấy, nói giải pháp khác, nơi gồm cô ấy ắt hẳn bắt buộc có vận động nào đó. Cô ấy y như mặt trời lôi kéo vô sô các hành tinh xung quanh. Quý Ngân Xuyên thì quyết đoán Ngô Vũ Phi là người đẹp có sức cuốn hút các anh chàng háo sắc. Tất yếu hai đứa tôi là nước ngoài lệ chỉ với nai đội vết dê nhưng mà thôi.
Tôi quan sát lịch: Ngày mồng 1/5 là vật dụng bảy tuần sau, có lẽ là không vướng chuyện gì. Ngày quốc khánh thời gian trước tôi sẽ trực ban, năm nay không lý như thế nào lại cho mình được. Nhân thời gian đồng nghiệp ngồi mặt không chú ý tôi vội vàng cất chiếc lông gà. Ngô Vũ Phi nói đấy là ám hiệu nhận biết còn phải dùng nó để đăng kí.
Xem thêm: Phân Trẻ Sơ Sinh Có Mùi Chua, : Nguyên Nhân Khiến Trẻ Đi Ngoài Có Mùi Chua
Các đồng nghiệp đứng quanh vẫn tranh nhau tập ảnh, không chấm dứt hỏi tôi có còn không, mang lại tôi tấm này, tặng mình tấm ki đi.
Mấy tấm ảnh đó tôi còn còn chưa kịp xem trong phút chốc đã bị tranh hết. Tuy vậy tôi nghĩ về mình hoàn toàn có thể tự hình dung lại hình hình ảnh mái trường xưa. Khoảng thời gian bốn năm đã khắc sâu trong tim trí tôi ấn tượng khó phai mờ về ngôi trường đại học tuyệt đẹp đó. Có thời điểm vừa ngửng đầu giỏi nhắm mắt lại, thậm chí là trong mơ tôi cũng hầu như cảm cảm nhận ánh phương diện trời đó, hầu như cánh hoa đào, mùi thơm hoa quế phảng phất, mọi ngọn đèn hay ngọn đồi rất đẹp tựa một thọ đài.
Đại học Vũ Hán đối với tôi luôn là đẹp nhất nhất. Diễn giải theo ý nghĩa khác của Quý Ngân Xuyên thì xuân bao gồm hoa đào, thu gồm hoa quế, đông bao gồm hoa mai còn mùa hè có hoa tuấn tú Vũ Phi.
Bỗng nhiên do dự ai nói: “Giám đốc đến rồi” khiến tất cả nháo nhác tách ra, gấp rút trở về vị trí của mình, chỉ còn trơ lại tôi nhìn người có quyền lực cao với ánh nhìn ngây thơ vô tội. Sếp cau mày nói: “Hệ thống giao mang lại anh lần trước đã bắt đầu chưa?”
Tôi “Ừm” một tiếng đáp lại.
Giám đốc nói tiếp: “Cần đẩy nhanh giai đoạn lên, thời gian không còn nhiều nữa đâu”. Tôi lại “ừm”, toan cách ra.
Sếp vẫn thêm vào một trong những câu: “Trong giờ thao tác làm việc không được thiết kế việc riêng”. Lần này tôi “ừm” cha tiếng. Chợt chợt nhớ về những giờ chiều của vài ba năm trước, mỗi một khi tôi sẵn sàng đi học, Quý Ngân Xuyên số đông ngồi bên máy tính xách tay chát QQ, mắt dính lâu vào màn hình, chẳng thèm quay đầu lại cơ mà vẫn cảnh báo tôi: “Đi học tập phải tập trung vào đó”, tôi chỉ “ừm”
“Nhớ chép bài cảnh giác đó” – Quý Ngân Xuyên nói tiếp.
“Ừm” – Vẫn là sự đáp lại ghẻ lạnh đó.
Bước ra khỏi phòng đi xuống lan can vẫn nghe giờ đồng hồ Xuyên nói cùng với theo: “Để xem bao gồm em làm sao xinh xinh không, nếu gồm tôi nhắn tin ngay mang lại ông”.
Tôi cao giọng đáp lại: “Ừm, ừm, ừm”, cứ cố Quý Ngân Xuyên vẫn yên chổ chính giữa trốn máu hôm đó.
Danh sách các phần: Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53
Categories
Select Category
Computer Algebra(2)Hello
World(1)Literature(17)Món ngon(1)Memory(794)Music(12)Plan(5)Quote(7)read(1)Soft Skill(2)Thesis(1)we(4)Tags14/07bookcatbuicat buichristmaseasterfamilygia dinhgiadinhgiang sinhgiangsinhhobbyjobkhai ankhaian
Llifelove
Manchester Unitedmasterme
Memory
Musicnewyearnew yearnoelphu duphuduplan
Quotereadingsachsachcusach cu
Stuttgart
Te amotetthinkingthotieu thuyettieuthuyettinh camtoitraveltruyen ngantruyennganvirus_wuhanwewfhwork
Blog Stats69,897 hits
Archives
Archives
Select Month February 2023 (2) August 2022 (2) July 2022 (1) June 2022 (5) May 2022 (3) April 2022 (9) March 2022 (6) February 2022 (9) January 2022 (9) December 2021 (4) November 2021 (5) October 2021 (7) September 2021 (10) August 2021 (9) July 2021 (13) June 2021 (11) May 2021 (10) April 2021 (6) March 2021 (13) February 2021 (14) January 2021 (16) December 2020 (24) November 2020 (8) September 2020 (4) August 2020 (13) July 2020 (13) June 2020 (3) May 2020 (8) April 2020 (11) March 2020 (11) February 2020 (8) January 2020 (13) December 2019 (9) November 2019 (8) October 2019 (3) September 2019 (5) July 2019 (2) June 2019 (2) May 2019 (2) April 2019 (6) March 2019 (5) February 2019 (9) January 2019 (7) December 2018 (13) November 2018 (5) October 2018 (10) September 2018 (5) August 2018 (7) July 2018 (2) May 2018 (3) April 2018 (2) March 2018 (3) February 2018 (11) January 2018 (12) December 2017 (5) November 2017 (9) October 2017 (12) September 2017 (5) August 2017 (12) July 2017 (14) June 2017 (10) May 2017 (11) April 2017 (5) March 2017 (6) February 2017 (5) January 2017 (8) December năm 2016 (9) November năm 2016 (7) October năm nhâm thìn (8) September năm nhâm thìn (6) August năm nhâm thìn (4) July năm 2016 (11) June năm 2016 (6) May năm nhâm thìn (4) April 2016 (3) March 2016 (3) February năm 2016 (6) January năm 2016 (2) December năm ngoái (1) November 2015 (3) October năm ngoái (1) September 2015 (5) August năm ngoái (3) July 2015 (2) June năm ngoái (1) May năm ngoái (3) April năm ngoái (4) March 2015 (3) February 2015 (3) January 2015 (3) December 2014 (3) November 2014 (4) October năm trước (2) September năm trước (3) August năm trước (3) July năm trước (5) June năm trước (5) May 2014 (2) April 2014 (2) March 2014 (7) February 2014 (5) January năm trước (4) December 2013 (3) November 2013 (4) October 2013 (6) September 2013 (4) August 2013 (4) July 2013 (4) June 2013 (4) May 2013 (5) April 2013 (6) March 2013 (7) February 2013 (6) January 2013 (5) December 2012 (6) November 2012 (6) October 2012 (5) September 2012 (2) August 2012 (7) July 2012 (5) June 2012 (6) May 2012 (4) April 2012 (3) March 2012 (4) February 2012 (3) January 2012 (7) December 2011 (2) November 2011 (2) October 2011 (5) September 2011 (7) August 2011 (4) July 2011 (6) June 2011 (7) May 2011 (7) April 2011 (2) February 2011 (2) January 2011 (2) December 2010 (2) November 2010 (1) October 2010 (2) September 2010 (2) July 2010 (1) June 2010 (4) May 2010 (1) March 2010 (2) February 2010 (1) January 2010 (5) May 2009 (4)

Severus's Blog
Carpe diem
Literature
Ai nói tuổi trẻ quan yếu lầm lỡ – Hà tè Thiên
June 12, 2010truongngoainguvietnam.edu.vnbook, Memory, sach, tieu thuyet, tieuthuyet
Đây có lẽ rằng đã là lần đồ vật 5 đọc lại quyển tiểu thuyết của Hà tè Thiên. Các lần đọc lại mang lại một cảm nhận mới, một cái nhìn new về từng tình tiết, mỗi nhân vật trong truyện. Gồm có thứ ngày hôm qua vẫn cho là đúng, thì bây giờ cũng với chính nó, lại thấy chẳng đúng chút nào. Rồi ngày mai, biết đâu, lại thấy nó đúng … Điều đó là trọn vẹn bình thường, chẳng phải tín đồ ta vẫn tốt thường nói “đời biến đổi khi họ thay đổi”, mà nhỏ người chúng ta có khi nào là không bao giờ thay đổi đâu.

Bao nhiêu giấc mộng còn ngổn ngang
Con tín đồ sau ánh tịch dương của hoàng hôn
Lại cô đơn cùng vầng trăng sáng
Tuổi con trẻ nông nổi lúc không chặn được ngọn gió tối thu
Biết em vui thì ít,mà nỗi buồn đong đầy
Biết tôi tình sâu nghĩa nặng cơ mà duyên phận mỏng manh
Ai nói tuổi trẻ quan trọng lầm lỡ
Thà để nước đôi mắt rơi,đừng cúi đầu.Hãy trân trọng những gì đã có, các gì đang nắm giữ trong tay…
Hôm nay đột nhớ cho một người, tự nhiên lại mong biết tin tức về bạn, dạo này các bạn sao rồi, công việc, học hành ổn không, vẫn lập gia đình chưa… Như thường xuyên lệ, lại nên nhờ anh Google. Ngày xưa, chúng ta là bạn duy nhất đã 4 lần mình send request để địa chỉ nick, nhưng chúng ta đều làm ngơ. Rồi tốn công tạo thêm 2 chiếc nick khác, nhưng tác dụng vẫn là zero. Rồi vô tình biết chúng ta đã đi Nhật. Không biết có cần vì biết thông tin đó mà mình đang đi đăng ký học tiếng Nhật và apply vào những công ty Nhật. Giờ nghĩ về lại, thời điểm đó thiệt là …Khổ nỗi lại không để ý nick của bạn. Đường cùng rồi sao? May cơ mà mình biết chút đỉnh về GAs, lấy phát minh vận dụng thử. Ko uổng công, sau cuối cũng đã sở hữu thông tin của bạn, dù cho là rất ít cùng cũng chẳng new lắm. Cơ mà không sao, biết được chúng ta vẫn trẻ trung và tràn đầy năng lượng là vui rồi. Quả đất tròn, ý muốn rằng bao gồm ngày họ sẽ gặp mặt lại. Thời gian đó hi vọng sẽ khác đi …
Cuộc sống là 1 trong cốc nước trắng, mình không muốn biến nó thành ly coca-cola như Ngô Vũ Phi hy vọng muốn, dễ dàng mình không được uống những đường; mình cũng không mong mỏi biến nó thành cà phê như Trương Văn Lễ thích, bởi cà phê sẽ không xuất sắc cho mức độ khỏe; mình đơn giản và dễ dàng chỉ mong muốn nấu chín nó rồi uống … cho khỏi nhức bụng.