Sách "Ở quán cafe của tuổi trẻ lạc lối" là phần đông mẩu cam kết ức về tuổi trẻ, biểu lộ cái tài trong bài toán xây dựng tâm lý nhân vật của Patrick Modiano.
Bạn đang xem: Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối
Tên sách: Ở quán cà phê của tuổi con trẻ lạc lốiTác giả: Patrick Modiano
Dịch giả: trằn Bạch Lan
Nhà xuất bạn dạng Văn học
Năm phân phát hành: 2014
Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối là tác phẩm mới nhất của Patrick Modiano vừa được phát hành sinh sống Việt Nam. Với gần đầy 200 trang, đái thuyết tạm chia làm bốn phần được dựng bên trên lời nói của tư nhân vật. Tứ nhân thứ đó tất cả một cậu sinh viên, một thám tử, Jacqueline và người yêu của cô; mỗi người kể về một phần đời của nhân vật cô gái chính - Louki cũng chính là Jacqueline.
Sách "Ở quán cà phê của tuổi con trẻ lạc lối". Ảnh: Rhum Phan. |
Tiểu thuyết xuất hiện thêm với không khí quán cafe Le Condé - chỗ tập trung của các nhân vật quánh biệt, gần như Louki, Tazan, Zacharias, Mireille... Đó chưa phải là tên thật của những nhân vật, cũng tương tự việc đời họ chẳng có gì rõ ràng. Những thực khách tới Le Condé đều ở độ tuổi từ mười chín tới nhì mươi lăm, và họ sinh hoạt đó không hẳn chỉ để thưởng thức đồ uống. Như biện pháp của một cậu sinh viên quan gần kề Louki nói: "nàng tới ẩn náu ở đây, tại quán Le Condé này, như thể ao ước chạy trốn điều gì đó...". Quả thực, quán cà phê của không ít tuổi con trẻ lạc lối chính là một vùng trú ẩn khỏi phần lớn thứ u ám và sầm uất của cuộc đời. Đồng thời, chiếc phần tốt đẹp nhất đời họ - tuổi trẻ em - cũng để lại nơi đó.
Cuộc đời Louki dần được hé mở. Qua lời kể của nhân vật dụng "thám tử", Louki hóa ra đó là Jacqueline, và cô từng lấy ông chồng như một câu hỏi chẳng mấy quan trọng trong cuộc đời.
Tới phần Louki tự đề cập về mình, cô hồi ức lại quãng thời gian tuổi trẻ, khi trốn người mẹ đi long dong trong đêm lúc mười lăm tuổi. Sự cô đơn, trống vắng của nhân thứ được tự khắc họa rõ trong phần này, tới tầm cô cần sử dụng cả ma túy theo cái phương pháp mà cô điện thoại tư vấn là "ăn tuyết".
Cái chết của Louki được kể qua lời tình nhân cô. Việc Louki trầm mình khép lại cuốn sách, nhưng mở ra những tiếc nuối vô hạn.
Không nhiều bỏ ra tiết, không áp theo trật tự con đường tính thời gian, không gian, Ở quán coffe của tuổi trẻ lạc lối dựng lên mọi nhân vật, hầu hết vùng đất của sự việc trung tính. Patrick Modiano đưa bạn đọc long dong khắp nẻo Paris, chỗ mà bao đại lộ, những xẻ tư, phố xá, quảng trường, vùng ven tồn tại giống như những chi tiết, đầy đủ phần ko thể bóc tách rời của tiểu thuyết. đông đảo bến tàu điện ngầm Estoile, sông Seine, lối đi Thiên Nga, quảng trường Respublique, phố Saigon... Nơi các nhân vật trải qua ấy được call là "vùng trung tính". Louki đã xiêu dạt qua chỗ này, chỗ kia, cô thấy bầu trời "giống túp lều rách của một rạp xiếc nghèo" rồi cuối cùng bỏ mặc mọi vật dụng như nói lên cuộc đời của một tuổi trẻ bất thường.
Đọc Ở quán cà phê của tuổi trẻ em lạc lối, có cảm hứng tác giả đi tìm kiếm thời gian vẫn mất bởi những mẩu ký ức tránh rạc. Chuyên sâu hơn, hành trình về thừa khứ đó chính là một cuộc khám phá nội tâm, giải thuật những bí hiểm trong nhỏ người.
Sự đơn độc không được người sáng tác gọi tên, định vị, mà fan đọc vẫn cảm nhận được mảng xám giữa những tâm hồn nhân vật: "Tôi cảm thấy nỗi hoang mang lo lắng vẫn thường xuyên xâm lăng con tín đồ tôi vào ban đêm và còn mạnh hơn hết nỗi sợ hãi - cái xúc cảm kể từ nay mình chỉ dựa được vào bao gồm mình, lần khần trông ngóng vào đâu nữa".
Sự phiêu dạt của nhân đồ gia dụng được lý giải: "Làm cố gắng nào mà tôi lại có thể co bản thân lại gần kề những tường ngăn để lẩn kị như vậy? và tôi hại gì cơ chứ? Tôi đã đi tới phần lớn cuộc gặp. Chỉ cần bước vào ngẫu nhiên quán cafe nào".
Và để kết thúc cho phần đa lơ lửng, hầu như xám xịt, hồ hết vùng trung tính của cuộc đời, nhân vật lựa chọn một cái chết, cũng lơ lửng: "Xong rồi. Để khoác đi".
Xem thêm: Tuyển chọn 50 bức tranh rỗng tô màu chủ đề trường mầm non quen thuộc cho bé
Như một giờ đồng hồ thở dài, như một bài bác thơ trầm buồn, Ở quán coffe của tuổi trẻ con lạc lối khiến độc giả tìm được sự thấu hiểu trong những biểu đạt tâm lý tinh tế, sâu sắc. Gần như tuổi trẻ phi lý ấy không hẳn là các nhân trang bị dị biệt, nó là một trong những phần trong mỗi con người chúng ta.
Tác đưa Patrick Modiano là một chiếc tên to trong văn chương tiện nghi Pháp. Ông từng dấn giải Goncourt đến tiểu thuyết Phố số đông cửa hiệu u tối, nhận giải thưởng Văn học trọn đời Paul – Morand năm 2000. Item của Modiano luôn có cảm giác trống rỗng, chông chênh, sự thiếu hụt hoang mang, ám ảnh. Trước Ở quán cafe của tuổi trẻ lạc lối, Patrick Modiano có nhiều tác phẩm được xuất phiên bản ở vn như: Phố phần nhiều cửa hiệu u tối, quảng trường Ngôi Sao, Những quốc lộ ngoại vi.
Ai cũng có thể có thể, dù ít cho dù nhiều, kiếm tìm thấy một phần tuổi trẻ của bản thân “Ở quán cà phê của tuổi trẻ con lạc lối” (NXB Văn học, Công ty văn hóa truyền thống và truyền thông media Nhã phái nam (sau đây viết tắt là Nhã Nam), 2015). Trên nền bức tranh Paris đầu trong thời điểm 1960, với toàn bộ sự trân trọng với chân thành, Patrick Modiano đã khéo léo lưu giữ, thu xếp những mẩu ký kết ức, phần nhiều gương mặt, những cuộc sống tưởng như lạ lẫm mà lại sở hữu mối liên hệ, sợi dây gắn kết với nhau và biến chúng trở thành cấu tạo từ chất văn học tập độc đáo, tạo cho mạch nguồn xúc cảm rất chung, ghi đậm lốt ấn trong lòng độc giả.

Tác phẩm “Ở quán cà phê của tuổi trẻ em lạc lối” của Patrich Modiano.
Patrick Modiano là 1 nhà văn Pháp nổi tiếng với rất nhiều tác phẩm, phần thưởng văn học danh giá. Năm 1978, ông nhận giải Goncourt mang lại tiểu thuyết “Phố những cửa hiệu u tối”; năm 2000, ông nhận giải thưởng Văn học tập trọn đời Paul-Morand. Đến năm 2014, ông được trao giải Nobel Văn học. Ở Việt Nam, những tác phẩm của Patrick Modiano đã có được dịch, in ấn, thi công như: “Để em ngoài lạc trong quần thể phố” (NXB Văn học links với Nhã Nam, 2016), “Quảng trường ngôi sao” (NXB Văn học links Nhã Nam, 2017); “Một gánh xiếc qua” (NXB Văn học links Nhã Nam, 2018); “Từ thăm thẳm lãng quên” (NXB tp. Hà nội liên kết Nhã Nam, 2018); “Phố phần nhiều cửa hiệu u tối” (NXB Văn học link Nhã Nam, tái bạn dạng 2019); “Những đại lộ vành đai” (NXB hà thành liên kết Nhã Nam, 2020)...
Patrick Modiano gồm một tuổi thơ buồn khi không được sống hoàn toản trong niềm hạnh phúc gia đinh. Phụ vương suốt đời phiêu bạt, người mẹ quanh năm lưu giữ diễn khắp nơi đề nghị Patrick Modiano và em trai được giao mang đến ông bà nước ngoài nuôi, tiếp đến trải qua quãng thời gian học tập tại những khu nội trú. Rudy - người em trai tốt nhất của ông vì bạo bệnh mà mất sớm đang trở thành vết yêu đương lòng ko gì chữa lành được. Nỗi đau đớn hằn sâu ấy đã đưa hóa thành cảm xúc trống rỗng, chông chênh, cô đơn, hoang mang... ám hình ảnh trong hầu hết các sáng tác của Patrick Modiano. Sẽ không phiến diện khi đánh giá rằng: nếu như Patrick Modiano dành riêng cả cuộc đời mình đến văn học cũng tức là ông dành tất cả sự sống của bản thân mình để ngụp lặn trong những hoài niệm, ký kết ức, ưng ý “trôi dạt” với nỗi cô đơn. Cùng cuốn sách “Ở quán cafe của tuổi con trẻ lạc lối” cũng ko nằm ngoài cảm hứng chủ đạo ấy.
Cuốn sách tái hiện nay lại bức ảnh Paris đầu trong thời hạn 1960 nhuốm color buồn. Ở ngẫu nhiên địa danh nào, dòng sông Seine, quảng trường Balanche, góc phố Val-de-Graace trên đại lộ Bretteville, quảng trường Republique, giao lộ Ode,on, những quán coffe như: Palmiers, Le Bouquet, La Pergola, Le Conde... Hay tới các bức tường black xám ở khu vực trường mỏ, vị trí ở của Louki... Cũng thấy nó phảng phất đường nét u hoài. Quán coffe Le Conde sinh hoạt giao lộ Ode,on - một quán cà phê luôn luôn mở cửa ngõ muộn độc nhất khu và cũng là quán cafe có hầu như vị khách hàng kỳ lạ tốt nhất là tua dây kết nối những cuộc đời, phần lớn con tín đồ tưởng như lạ lẫm ấy. Và trên nền bức ảnh ấy, mỗi nhân vật, từng cuộc đời, số phận, chân dung ý thức được tự khắc họa đậm nét. Họ hiện diện với đại từ bỏ nhân xưng tôi, sinh sống ngôi kể thứ nhất, bằng ngôn ngữ tự sự giản dị, ngắn gọn, xúc tích kể lại mẩu chuyện buồn về cuộc sống của bao gồm mình. Họ đa phần đều là bạn trẻ, giới hạn tuổi từ 19 - 25 nhưng mà lại sống nhưng mà “quên bẵng mất tuổi của họ”, “sống cuộc sống lưu đãng, không nguyên lý và cũng ko đoái hoài cho tới ngày mai” - tựa hồ như “những nhỏ chó lạc”, “tuổi con trẻ lạc lối”.
Jacqueline Delanque - người con gái xinh đẹp, đầy sức hút nhưng luôn muốn trốn chạy thực tại, thực trạng sống của mình. Từ thời điểm năm 15 tuổi, thương hiệu cô đã giữ lại ở Sở công an với cái trích ngang: “trẻ lang thang”. Cô “chưa từng rỉ tai được với ai”, mặc dù cho đó là bà mẹ cô xuất xắc người chồng yêu yêu quý cô thực lòng. Rồi một ngày, trên tuyến phố trốn chạy, tìm kiếm “những chân trời đã mất”, “cuộc sống thực”, cô đến quán cà phê Le Conde. Ở đây, bên những người bạn của mình, cô được tái sinh với thân phận, cuộc đời trọn vẹn khác. Bạn ta đặt tên cho cô là Louki, có niềm tin rằng cô là một sinh viên và bao gồm một người chị em làm kế toán - 1 căn cước cuộc sống mà cô hằng mơ ước. Với cái tên Louki, cô thực thụ đã gồm một cuộc sống - đúng hơn là một trong những quãng đời rất khác. Louki lộ diện ngay từ đông đảo trang viết đầu tiên và là nhân vật dụng trung tâm của tác phẩm. Trong tuyệt vời của những vị khách hàng ở Le Conde, Louki là cô gái “thích một mình, tận vào góc phòng”, "ở dòng nơi chẳng một ai buồn để ý”. Và nếu bao gồm hòa vào đám đông, “nàng vẫn lặng lìm với e dè, chỉ để vai trung phong lắng nghe”. Cô cũng đều có tình yêu, hạnh phúc, sự đồng bộ tâm hồn, đã trải qua biết bao êm ái, và ngọt ngào với Roland. Cô đã từng có ý nghĩ đã sống cùng Roland tại một vùng quê thanh bình. Nhưng cuộc đời luôn luôn có những vấp ngã rẽ bất ngờ và Jacqueline Delanque - Louki cũng đã chọn cách chấm dứt câu chuyện cuộc sống mình theo cách riêng: “Và rồi cuộc sống thường ngày đã tiếp diễn, với đủ thăng rồi trầm. Một ngày bi hùng nản, trên bìa quyển sách nhưng mà Guy de Vere mang lại tôi mượn ghi mẫu nhan đề: Louise của hỏng vô, tôi vẫn dùng cây bút bi sửa tên thành tên tôi. Jacqueline của hư vô”...
Những vật phẩm của Patrick Modiano, cho dù cho là tiểu thuyết cũng luôn khiến độc giả cảm thấy dễ dàng chịu, dễ chịu và thoải mái khi tiếp cận về khía cạnh dung lượng. Cơ mà tầm vóc, tứ tưởng của cuốn sách vượt lên phía trên khuôn khổ bé chữ theo phong cách thống kê số học solo thuần. “Ở quán cafe của tuổi trẻ em lạc lối” cùng với vỏn vẹn rộng 150 trang viết, Patrick Modiano đã trải lòng về nỗi buồn, mênh mang, lạc lối của cả một ráng hệ. Không chỉ có Louki, “Ở quán cafe của tuổi trẻ lạc lối” còn có câu chuyện của Caisley - tín đồ lấy thân phận là công ty xuất bản sách nghệ thuật để theo dõi, tìm hiểu về tăm tích của Louki theo lời mời từ bạn chồng; Roland - người tình của Louki - người luôn bị ám hình ảnh bởi “những dấu thương thuở nhỏ dại và hồi niên thiếu” với thường “trốn chui trốn lủi trong một vùng trung tính”...
Đọc các tác phẩm của Patrick Modiano, người hâm mộ cảm nhận nỗi cô đơn đặc quánh từ những cụ thể rất nhỏ mà tinh tế. Ông hay đặt các nhân vật của chính bản thân mình trong tâm ráng ngồi một mình, ở một góc sâu, liên tiếp đối diện với một khoảng trống đen đặc vô hình. Trong cả khi ông tạo ra một chỗ đông người ồn ào, náo nhiệt, độc giả vẫn nhận ra có một fan lạc lõng chỗ đông người ấy. “Ở quán coffe của tuổi con trẻ lạc lối”, độc giả sẽ tìm thấy tương đối nhiều từ khóa như: lạc lối, cuộc sống thực, điểm cố gắng định, vùng trung tính, quy hồi vĩnh cửu... Đó là hầu hết từ khóa thuộc về triết học, tôn giáo, làng hội học. Nếu dụng công tìm hiểu, độc giả sẽ không khỏi choáng ngợp trước tầm vóc của cuốn tè thuyết mỏng mảnh mảnh này, nhằm từ kia càng thêm trân trọng, cảm phục Patrick Modiano - đơn vị văn của ký ức, nỗi buồn, sự cô đơn: “Trong hàng trăm cuốn tiểu thuyết mà Patrick Modiano từng viết, làm thành một bạn dạng nhạc kếch xù gồm nhiều phần, một vài tác phẩm hiếm hoi đặc biệt đẹp mắt và quan trọng buồn, trong đó có “Ở quán cafe của tuổi trẻ con lạc lối”. Cuốn đái thuyết viết về những kỷ niệm xưa cũ nhưng mà sống động, vào một giờ đồng hồ thở dài, một đoạn nhạc ngắn nhưng tinh tế và sắc sảo và khôn cùng sâu lắng. Hiếm tác giả nào khai quật di sản triết học của Guy Debord thướt tha như thế. Patrick Modiano đã biến hóa lý tưởng “trôi dạt” của triết gia lạ mắt ấy phát triển thành một thành phầm cuốn hút, đặt những người dân có thật vào vòng lỗi ảo và chuyển nhân vật dụng hư ảo đến bến bờ thực tại theo một đường lối văn hoa ảo diệu, ở quán cà phê của tuổi trẻ đã qua”.